var popunder = true; shopmetho: PHỤ LỤC 7 : CÕI MỘNG

Thứ Tư, 15 tháng 6, 2016

PHỤ LỤC 7 : CÕI MỘNG


PHỤ LỤC 7 : CÕI MỘNG


A. Cõi Mộng và Linh Hồn.

Có người còn cho rằng Cõi Mộng mới chính là thế giới đầu tiên do Đấng Sáng Tạo khai sinh chứ không phải là thế giới của chúng ta. Từ thuở hồng hoang, những sinh vật có khả năng nằm mộng không ít thì nhiều đều có thể nhìn qua Cõi Mộng trong giấc ngủ. Tuy nhiên chỉ những ai có khả năng ma thuật tiềm ẩn thì mới thực sự có thể đi lại trong thế giới này. Cổ thư của lục địa ghi chép rằng pháp thuật mà con người ta học được dường như bắt nguồn từ Cõi Mộng. Thế nhưng là ai đã truyền thừa những kiến thức về ma thuật cho những sinh vật bên ngoài Cõi Mộng thì vẫn còn là một câu hỏi lớn trong lịch sử nghiên cứu thần học qua nhiều kỷ nguyên của nhân loại.



Lại nói, vũ trụ mà chúng ta biết vốn tồn tại song hành hai thế giới: Thực Tại và Cõi Mộng. Cõi Mộng chính là nơi phản chiếu lại thế giới mà con người ta đang sống. Yêu, hận, thù oán, sự ham muốn, dục vọng...tất cả những gì chôn giấu trong tâm khảm của con người vốn dĩ vô định không hình thù đều được phản chiếu thành thực thể ở Cõi Mộng. Người ta gọi những thực thể đó là những Linh Hồn.

Linh Hồn chính là những sản phẩm đầu tiên của Đấng Sáng Tạo, Linh Hồn sơ khai không ác cũng không thiện, chúng tựa như những tấm gương trong vắt phản chiếu và bắt chước tất thảy những gì từ Thực Tại. Chỉ khi con người khám phá được rằng họ có thể chu du trong Cõi Mộng, những Linh Hồn dần dà tiếp cận và phản chiếu nội tâm của họ. Những Linh Hồn nào nhìn thấy mặt lương thiện của con người thì trở thành những Linh Hồn Thiện, ngược lại những Linh Hồn nhìn thấy bản ngã xấu xa của con người, chúng sẽ biến đổi trở thành Quỷ Dữ.

Khi Cõi Mộng bị lung lay bởi sự thức tỉnh của những Vị Thần Cổ Đại, bức màn ngăn cách giữa hai thế giới Thực Tại và Cõi Mộng cũng vì đó xuất hiện nhiều lỗ hổng. Những vết rách nối liền hai thế giới tuy vô cùng mỏng manh nhưng cũng đủ để một số Linh Hồn bước chân vào thế giới của chúng ta. Những Linh Hồn vốn dĩ trước đây chỉ có thể phản chiếu một phần nhỏ nhoi thế giới mà chúng nhìn thấy qua giấc mơ của loài người nay lại được nhìn thấy toàn cảnh muôn màu muôn vẻ của Thực Tại, chúng nhận ra rằng Đấng Sáng Tạo đã quá thiên vị cho loài người bởi lẽ thế giới của chúng so với thế giới này quá đỗi ảm đạm. Những Linh Hồn trở nên giận dữ và ghen tị, chúng muốn thế giới Thực Tại phải là của chúng. Chúng tiếp cận con người qua những giấc mơ, dụ dỗ họ bằng những lời hứa đầy cám dỗ. Những ai bị chúng cám dỗ sẽ trở thành nô lệ của Quỷ Dữ, bị chúng chiếm hữu thân xác và trở thành Quỷ Nhập.

(- Trong phần I của bộ truyện, bá tước Acmen của thành Braden đã có cuộc chạm trán với một con quỷ tên là Dục Vọng và đã bị nó lừa chiếm lấy thân xác.

- Như Thor cũng có nhắc đến trước đây, Thiên Yết thuở ban đầu cũng là một Linh Hồn xuất thân từ Cõi Mộng. Nàng đã cầu xin các vị thần ban cho mình một cơ thể để có thể sống tại trần gian chứ không chiếm hữu thân xác như những Linh Hồn khác.)

Từ khi phong ấn của Cõi Mộng bị lung lay, hiện tượng Quỷ Nhập xuất hiện càng lúc càng nhiều bởi những Linh Hồn trong Cõi Mộng không ngừng dụ dỗ những ai mà chúng tiếp cận được, nhất là những người có khả năng đi lại trong Cõi Mộng. Chính vì vậy, những ai mang trong mình tiềm năng ma thuật: những pháp sư, phù thủy, giả kim sĩ...chính là những kẻ dễ dàng trở thành mục tiêu của Quỷ Dữ. Hoàng tộc và Giáo Hội đế chế Zodiacus lo sợ sự xuất hiện của những pháp sư Quỷ Nhập, họ gấp rút thành lập nên cái gọi là Hội Đồng Pháp Sư (hay Hội Đồng) để kiểm soát tất cả những ai có tiềm năng ma thuật. Những pháp sư tự do không gia nhập Hội Đồng nếu bị phát hiện sẽ tùy theo sự đánh giá của Hội Đồng mà thu nạp hoặc loại trừ để ngăn ngừa hậu họa.

B. Thành phố Vàng Son và Ngai vàng của Đấng Sáng Tạo

Từ những năm tháng sơ khai nhất của loài người, những pháp sư khi đi chu du trong Cõi Mộng có thể nhìn thấy hình ảnh của một tòa thành trì thấp thoáng ở chân trời. Sách cổ truyền thừa từ trước thời Đế chế Đệ Lục có ghi lại rằng, tòa thành trì bên trong Cõi Mộng được bao bọc trong vàng ròng và đá quý phản chiếu ánh sáng rực rỡ đến hàng trăm vạn dặm. Tuy nhiên khi con người cố gắng đi về phía đó thì đi mải miết cũng không bao giờ tới được. Dù có mất bao nhiều thời gian, trải qua bao nhiêu quãng đường thì Thành phố Vàng Son vẫn ở xa mịt mù, mờ ảo trong sương.

Lúc bấy giờ trong thư văn của Giáo Hội thời Đế chế Zodiacus Đệ Lục ghi rằng, Thành phố Vàng Son là thánh địa của Đấng Sáng Tạo, Ngài chỉ dành nơi đó cho những ai đã chết. Đó là một nơi không hề có sự đau khổ, không có sự nghèo đói, khắp nơi đều chỉ là những lễ hội đầy náo nhiệt, những bữa tiệc sung túc vĩnh hằng. Trong thánh kinh của Giáo Hội còn khuyên rằng nếu con người ta sống một cuộc sống thiện lương, không phụ với những lời răn dạy của Đấng Sáng Tạo thì khi chết đi sẽ được Ngài đón về Thành phố Vàng Son.

Những kiến thức về Cõi Mộng và Thành phố Vàng Son không ngừng được Giáo Hội và Hội Đồng Pháp Sư nghiên cứu qua hàng vạn năm, cho đến giai đoạn trung kỳ của Đế chế Đệ Lục, tức khoảng ba vạn năm về trước, những Thủ Lĩnh tối cao của Hội Đồng Pháp Sư đế chế Zodiacus được cho là đã đạt tới trình độ có thể giao tiếp với một thế lực kỳ lạ ở bên trong Cõi Mộng. Thế lực này vô cùng hùng mạnh và cổ xưa đến mức những Linh Hồn của Cõi Mộng cũng phải e sợ chúng, cổ văn thời kỳ đó gọi thế lực ấy là các Cổ Thần hay những Vị Thần Cổ Đại.

Những vị thần cổ đại không ngừng kêu gọi các Thủ Lĩnh Hội Đồng đế chế thờ phụng chúng, chúng thì thầm vào tai họ rằng ở tại trung tâm của Thành phố Vàng Son là nơi Ngai vàng của Đấng Sáng Tạo ngự trị, chỉ cần con người ta có thể chạm vào nó thì có thể sở hữu quyền năng lay chuyển trời đất, một bước trở thành thần linh. Chúng còn chỉ cho họ con đường có thể tiến nhập Thành phố của Tạo Thần. Bị cám dỗ bởi sức mạnh vô cùng to lớn mà Cái ngai vàng của Đấng Sáng Tạo đem lại và nỗi ham muốn được đứng vào hàng ngũ thần linh, những Thủ Lĩnh của Đế chế Đệ Lục đã mạo hiểm xâm nhập vào Thành phố Vàng Son. Nhưng họ không ngờ rằng sự xâm phạm vào thiên đàng của Đấng Sáng Tạo đã khiến cho Ngài nổi giận.

Khi những Thủ Lĩnh Hội Đồng của Đế chế đặt chân lên Thành phố Vàng Son, họ đã giải phóng cái gọi là Vết Ố, Vết Ố hình thành từ chính sự tham lam và mục rữa trong tâm khảm của những Thủ Lĩnh, nó là một lời nguyền tối thượng, là sự giận dữ của Tạo Thần. Vết Ố tràn ngập khắp Thành phố Vàng Son, khiến nó trở thành Thành phố Bóng Tối. Cánh cổng của thánh địa bị đóng lại, những linh hồn của con người sau khi chết không còn được trở về bên Đấng Sáng Tạo nữa mà phải lang thang trong Cõi Mộng cho đến khi trôi vào quên lãng. Không dừng lại ở đó, Vết Ố còn tràn ra bên ngoài Cõi Mộng, xâm nhập vào thế giới thực tại, ẩn náu bên trong tâm khảm của con người, nó trở thành một căn bệnh tiềm ẩn, một sự mục rữa ăn mòn con người từ bên trong. Bên cạnh đó, sự giải phóng của Vết Ố cũng khiến cho phong ấn Cõi Mộng bị chấn động, mở đường cho những Linh Hồn Ác hay Quỷ Dữ tiến nhập nhân giân. Những Vị Thần Cổ Đại cũng nhờ đó manh nha trỗi dậy từ giấc ngủ vĩnh hằng. 

"Con người vốn dĩ là đứa con cưng của Đấng Sáng Tạo, Ngài đã ban cho chúng ta hết thảy sự sáng tạo, niềm đam mê học hỏi và một ngọn lửa không bao giờ tắt ở trong tim. Thế nhưng vì lòng tham và sự kiêu ngạo, chúng ta lại muốn ngồi lên vị trí của Ngài, muốn được ngang hàng cùng với thần linh. Chúng ta tìm mọi cách để đến được Thiên Đàng của Ngài nhưng kết quả là chúng ta đã phá hoại và làm ô uế nó."
(Trích tuyển tập Tội Lỗi Lớn Nhất - Sơ tối cao Yestina, Giáo Hội năm 420 kỷ Ngọc Tháp.)

"Thứ ta tìm kiếm là ánh sáng của vàng ròng, là tiếng hát, tiếng cười đùa không dứt...thế nhưng sao cảnh vật trước mắt chỉ một màu đen u ám. Đây là thiên đàng của Ngài hay sao ?" - (Trích "Bước chân đến Thiên Đàng" - Cristoes)

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét